cao đẳng sư phạm Dalat

cao đẳng sư phạm Dalat
khóa 1 (1976-1978)

19 tháng 6, 2013

Bài thơ tặng vợ hiền

Tình già


Thật rầy rà khi nửa đêm thức giấc
Phát hiện ra em ngủ bên ti vi
Chương trình hết, màn hình chẳng còn chi
Anh tắt máy, em trở mình, mở mắt

Bực làm sao nồi cá kho mặn chát
Nuốt sao vô, rồi lại huyết áp lên?
Em chống chế tại ướp muối mà quên
Lại cứ nêm mà không hề nếm lại.

Có những lúc quên số phone cháu nội
Mấy tuần rồi chẳng thấy nó ghé đây
Cầu cứu em, em lại kiếm sổ tay
Để đâu đó em tìm hoài không thấy

Chưa hết đâu, chuyện xưa em cứ nhắc
Giờ tan trường, thằng bạn học theo chân
Cuối đường đây, một người bạn thật gần
Em quên sao, chẳng bao giờ nhắc nhở?

Em lại bảo: “Anh về già đổi tánh
Nghe được không? Hồi xưa mấy lúc ghen?
Em giờ đây, ma nào dám mon men?
Mà anh lo, mà anh canh không ngọt?”

Ừ, có lý, nhiều khi anh nghĩ lại
Thân anh đây, ai hư đốn cho bằng?
Kiếng đang đeo mà cứ chạy lăng xăng
Tìm khắp xó, kiếng anh đâu em nhỉ?

Tật của anh em la hoài không bỏ
Ra cà phê cùng bạn cũ lê la
Chỉ sực nhớ khi chân bước đến nhà
Tiền điện nước em nhờ anh, quên đóng.!

Than trách nhau để làm chi em nhỉ?
Thôi này em mình chia sẻ đời nhau
Lá kia xanh cũng đến lúc úa màu
Màu thời gian vợ chồng mình thật đẹp

VHN
09052011

Không có nhận xét nào: